“Chúng ta thường nêu vấn đề đó. Nhưng đến nay cán bộ và đảng viên vẫn ít sáng kiến, ít hăng hái. Đó là vì lẽ gì?
Vì nhiều lẽ. Mà trước hết là vì: Cách lãnh đạo của ta không được dân chủ, cách công tác của ta không được tích cực.
Nếu ai nói chúng ta không dân chủ, thì chúng ta khó chịu. Nhưng nếu chúng ta tự xét cho kỹ, thì thật có như thế.
Đối với cơ quan lãnh đạo, đối với những người lãnh đạo, các đảng viên và các cán bộ dù có ý kiến cũng không dám nói, dù muốn phê bình cũng sợ, không dám phê bình.
Thành thử cấp trên với cấp dưới cách biệt nhau. Quần chúng với Đảng rời xa nhau. Trên thì tưởng cái gì cũng tốt đẹp. Dưới thì có gì không dám nói ra.
Họ không nói không phải vì họ không có ý kiến, nhưng vì họ nghĩ nói ra cấp trên cũng không nghe, không xét, có khi lại bị trù là khác.
Họ không dám nói ra thì họ cứ để trong lòng, rồi sinh ra uất ức, chán nản. Rồi sinh ra thói “Không nói trước mặt, chỉ nói sau lưng”, “trong đảng im tiếng, ngoài đảng nhiều mồm”, sinh ra thói “thậm thà thậm thụt” và những thói xấu khác.
Kinh nghiệm là: cơ quan nào mà trong lúc khai hội, cấp trên để cho mọi người có gì nói hết, cái đúng thì nghe, cái không đúng thì giải thích, sửa chữa, ở những cơ quan đó mọi người đều hoạt bát mà bệnh “thì thà thì thào” cũng hết.
Một người mà trong óc uất ức, bất mãn, thì lời hay lẽ phải khó lọt vào bộ óc đó. Để cho họ tháo cái uất ức, bất mãn đó ra, thì lời hay lẽ phải dễ lọt vào óc họ. Đó là một lẽ rất giản đơn. Cấp trên cũng nên thỉnh thoảng trưng cầu ý kiến phê bình của cấp dưới. Có như thế thì cũng khác nào như một người có vết nhọ trên mặt, được người ta đem gương cho soi, mình tự thấy vết nhọ. Lúc đó không cần ai khuyên bảo, cũng tự vội vàng đi rửa mặt.
Ta phải biết cách phê bình sáng suốt, khôn khéo như chiếu tấm gương cho mọi người soi thấu những khuyết điểm của mình, để tự mình sửa chữa.
Dân chủ, sáng kiến, hăng hái, ba điều đó rất quan hệ với nhau. Có dân chủ mới làm cho cán bộ và quần chúng đề ra sáng kiến. Những sáng kiến đó được khen ngợi, thì những người đó càng thêm hăng hái, và người khác cũng học theo. Và trong khi tăng thêm sáng kiến và hăng hái làm việc, thì những khuyết điểm lặt vặt, cũng tự sửa chữa được nhiều.”
Qua bài viết của Bác, để cho mỗi đảng viên, cán bộ hăng hái và sáng tạo trong công tác, các đảng bộ, chi bộ, cơ quan, đơn vị cần:
- Thực hiện tốt dân chủ trong chi bộ, cơ quan; thực hiện thường xuyên và nghiêm túc việc tự phê bình và phê bình trong sinh hoạt Đảng. Nêu cao vai trò gương mẫu của người đứng đầu cơ quan, đơn vị.
- Lãnh đạo cơ quan, đơn vị phải làm tốt công tác tư tưởng, gần gũi nhân viên, cấp dưới của mình để lắng nghe tâm tư nguyện vọng, những đóng góp sáng kiến của họ. Biết trân trọng tiếp thu đối với những ý kiến trái chiều của cấp dưới.
- Cán bộ, đảng viên thấy được trách nhiệm của mình, thực hiện tốt tự phê bình và phê bình trên cơ sở xây dựng, tích cực tham gia đóng góp sáng kiến để đảng bộ, chi bộ, cơ quan, đơn vị mình ngày càng tốt hơn.
- Tất cả cán bộ, đảng viên, phải biết gần gũi, lắng nghe dân nói, thực hiện dân chủ với nhân dân để nhân dân bày tỏ với ta suy nghĩ, quan điểm, đóng góp sáng kiến và hăng hái thực hiện tốt chính sách, đường lối của Đảng.
- Chính quyền các cấp cần quan tâm giải quyết các kiến nghị, bức xúc của dân ở đơn vị, địa bàn dân cư. Tạo được niềm tin và phát huy sức mạnh của nhân dân.
Thực hiện những việc trên chúng ta sẽ xây dựng đảng bộ, chi bộ, cơ quan, đơn vị mình vững mạnh, là cách thiết thực nhất kỷ niệm 66 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
(Ban Tuyên Giáo QUQ8)