Tên thật : Công Phấn, được tôn danh hiệu là Bố Cái Đại Vương.
Phùng Hưng là hào trưởng ở đất Đường Lâm (Ba Vì – Hà Tây), ông thuộc dòng họ đời đời làm quan lang ở châu Đừng Lâm, có uy tín lớn đối với dân chúng trong vùng, là lãnh tụ quân túc vệ biên cảnh người Man. Phùng Hưng có sức khỏe vật đổ trâu, đánh được hổ, đội thuyền lớn đi hàng chục dặm.
Nhân lúc quân lính trong phủ thành bất mãn chống lại bọn quan chức đô hộ, Phùng Hưng được dân chúng hưởng ứng, đã nổi lên làm chủ đất Đường Lâm quê nhà, lại mở rộng thế lực khắp Châu Phong (Việt Trì – Phú Thọ). Phùng Hưng tự xưng là Đô quân trấn giữ cả địa bàn trung du miền núi Bắc Bộ.
Mấy năm sau, thấy quân lực đã mạnh, Phùng Hưng tiến về xuôi, đánh phá phủ thành Tống Bình (Hà Nội) và chiếm được phủ thành, kiểm soát toàn bộ Giao Châu (nằm ở trung tâm đồng bằng Bắc Bộ), ông nắm giữ quyền hành được 7 năm rồi mất vào năm 791.
BAN TUYÊN GIÁO QUẬN ỦY
(Tài liệu tham khảo : Lịch sử Việt Nam, tập 3 của Hội Đồng Khoa học xã hội Thành phố Hồ Chí Minh – Viện Khoa học xã hội tại thành phố Hồ Chí Minh, Nhà xuất bản Trẻ xuất bản năm 2007).